Câu chuyện tiểu đường

Lời cảnh tỉnh cho sự ngạo mạn của chàng trai trẻ

Chuyentieuduong.vn – Gần 10 năm sống chung với bệnh tiểu đường, đã từng có khoảng thời gian Thanh chống đối bác sĩ và rồi việc điều trị chẳng đi đến đâu. Chỉ đến khi một “lời cảnh tỉnh” xuất hiện, chàng trai ấy mới nghiêm túc tìm hiểu về căn bệnh này.

Tự tin đón nhận tiểu đường không hề lo ngại

Thanh, chàng trai năm nay chuẩn bị bước qua tuổi 30, gần 10 năm gắn bó với bệnh tiểu đường. Anh bắt đầu đi khám khi thấy bản thân khát nước nhiều lần trong ngày. Thường xuyên phải đi vệ sinh, thỉnh thoảng uống nhiều nước một cách “vô lý”, tự dưng thèm và uống rất nhiều.

Thời điểm anh nhận chẩn đoán từ bác sĩ, bệnh tiểu đường vẫn còn là danh từ khá xa lạ ở Việt Nam. Trong gia đình anh, cũng có bố đang điều trị tiểu đường. Dù phải kiêng khem nhiều thứ nhưng nhìn chung ông vẫn ổn. Chính những điều ấy vô tình khiến anh cọi nhẹ căn bệnh này.

Thanh lúc ấy nghĩ rất đơn giản, chỉ cần anh dùng thuốc và duy trì lối sống tốt thì mọi thứ sẽ ổn. Và rồi, anh từ chối điều trị bằng tiêm insulin, vì cho rằng mỗi ngày 2 mũi là quá nhiều. Anh cũng chả mắc bệnh nền gì khác khiến bệnh trầm trọng hơn. Chung quy lại là anh cảm thấy “không đáng” và “không cần thiết”. 

Thậm chí kể cả bác sĩ có cố gắng thuyết phục, anh vẫn một mực chống đối và còn không đi khám nữa. Thanh tiếp tục duy trì tình trạng ấy trong vài năm. Anh vẫn dùng thuốc, theo dõi bản thân, tập luyện mỗi ngày và không tiêm insulin. Tình trạng của anh thì vẫn thế, vẫn như ngày đầu khi anh đi khám. Cũng chẳng hiểu lúc đó vì nguyên do gì, mà anh vẫn nghĩ rằng như vậy là tốt, bệnh không nặng hơn là tốt rồi.

>> Bấm vào đây để gửi câu hỏi tư vấn, trao đổi với cây bút Hồng Phúc – chuyentieuduong.vn

“Lời cảnh tình” gần ngay trước mắt

Nhưng rồi biến cố xảy ra, bố Thanh qua đời vì biến chứng tiểu đường sau đó 3 năm. Là đứa con đi làm xa, anh rất bất ngờ khi nhận được tin của ông. Điều quan trọng nhất chính là biến chứng mà ông gặp phải khi bị tiểu đường. Thanh dần nhận ra, những gì anh biết về căn bệnh này “không là gì cả”, nói cách khác, anh gần như chẳng biết gì về nó.

Sự thật ấy khiến anh tỉnh ngộ về tư duy, còn mẹ anh thì khiến anh tỉnh ngộ cả về nhận thức. Trong đám tang, một vài khoảnh khắc anh nhìn thấy được sự hao gầy của mẹ mình. Bà buồn nhưng vẻ mặt tĩnh lặng, dáng người gầy ngồi trên giường nhỏ bé đến lạ. Đó không phải là dáng vẻ linh hoạt, mạnh mẽ trong ký ức của Thanh.

loi-canh-tinh-ve-can-benh-tieu-duong
Sự ra đi của bố chính là lời cảnh tỉnh cho sự ngạo mạn của Thanh (Ảnh minh họa)

Trải lòng và nhìn lại

Trong những ngày tang lễ, cứ đêm đến, nhà vãn người là Thanh lại muốn tìm đến rượu, nhưng rồi nghĩ lại thì không dám uống. Những rồi có một đêm, anh trai gọi Thanh ra uống cùng. “Uống vài ly hôm nay thôi, rồi sau không uống nữa!”, và thế là Thanh bắt đầu làm 1 ly.

Qua từng ly rượu, anh trai kể từng câu chuyện ở nhà của bố mẹ ngày trước. Từ câu chuyện mẹ các anh ngày ngày phải đắn đo từng bữa ăn vì bố phải kiêng nhiều thứ. Ấy vậy mà ông vẫn bị biến chứng suy thận rồi qua đời. Kể đến đây, anh trai chua xót:

“Cứ nghĩ ông bà kiêng khem cẩn thận thế là ổn, giờ thì mới biết tiểu đường không chỉ đơn giản là thừa đường.”

Nghe câu nói ấy, Thanh bất giác nhếch mép cười, vẻ mặt như đang tự cười chính mình.

“Chú cũng đang bị tiểu đường đúng chứ?” – Anh trai hỏi

Nhận câu hỏi bất ngờ, Thanh ngạc nhiên vì vốn dĩ anh vẫn chưa từng nói với ai kể cả gia đình.

“Anh thấy chú uống thuốc trong phòng ngủ hôm qua, nhìn là nhận ra ngay, cái hộp thuốc bố vẫn hay dùng.”

“Có gì thì cứ nói anh, nhớ phải khám chữa cẩn thận vào, mẹ đã mất bố rồi, không thể mất thêm một thằng con trai được.

Rồi buổi nói chuyện cứ vậy kết thúc, để lại Thanh với sự rối bời ngập trong lòng.

Anh đã sai thật rồi, quá ngạo mạn, tự tin và cho rằng mọi thứ không tệ đi nghĩa là tốt. Anh bị bệnh mà gần như chả hiểu mình bị bệnh như thế nào. Rõ ràng là cuộc sống của anh, nhưng anh lại tự bỏ bê nó. Để giờ nghĩ đến mẹ rồi thấy tội lỗi.

bo-be-dieu-tri-la-bo-be-cuoc-song
Bỏ bê việc điều trị chính là đang bỏ bê cuộc sống của mình (Ảnh minh họa)

Sự thay đổi từ ngày hôm nay

Từ sau đám tang bố, Thanh bắt đầu thay đổi cách nghĩ của mình. Anh bắt đầu đi khám lại, bắt đầu tìm hiểu nghiêm túc về bệnh tiểu đường và bắt đầu chữa bệnh một cách đúng đắn hơn.

Sau 3 năm, Thanh không gặp biến chứng nhưng chỉ số đường huyết của anh thực sự không ổn. Huyết áp của anh cũng không ổn định, khả năng tiết insulin của tuyến tụy gần như là mức tối thiểu. Vậy nên anh phải thay đổi pháp đồ điều trị, phải tiêm insulin và duy trì tốt hơn nữa những thói quen sinh hoạt. Tập luyện, ăn uống lành mạnh.

Thanh cũng bắt đầu chú trọng đến các biến chứng. Anh biết rằng thuốc Tây Y không toàn diện nên không ngần ngại mà đầu tư tìm hiểu về Đông Y, thảo dược. Sau khi tham khảo bác sĩ, anh đã bắt đầu dùng Khang đường Tâm Hồng Phúc. Đến nay là được hơn 1 năm.

Từ ngày bố mất, gần 7 năm trôi qua với anh như một thoáng chốc. Nó hoàn toàn khác với 3 năm đầu tiên bị bệnh. Hiểu biết về tiểu đường khiến cuộc sống của anh dễ dàng hơn rất nhiều. Kiến thức giúp anh linh hoạt hơn trong cuộc sống và điều trị mà vẫn duy trì tốt tình trạng sức khỏe. 

Khi chúng tôi hỏi anh về bí quyết để “tự do” như hiện tại, anh chỉ trả lời đơn giản:

“Hiểu biết càng nhiều thì càng ít sợ hãi.” 

“Nếu để gửi gắm bí quyết đến những bệnh nhân khác, tôi chỉ mong họ hãy tìm hiểu nghiêm túc và toàn diện về căn bệnh này. Đừng để những kiến thức vụn vặt, ít ỏi. Thậm chí là sai lệch khiến bạn vô tình bỏ rơi sức khỏe của mình.”

>> Bấm vào đây để gửi câu hỏi tư vấn, trao đổi với cây bút Hồng Phúc – chuyentieuduong.vn

Hồng Phúc – chuyentieuduong.vn

Bài tương tự

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Tư vấn từ chuyên gia