Câu chuyện tiểu đường

Bí ẩn đằng sau “bóng đen” lướt ngang phòng lúc nửa đêm

Có những ngày mất ngủ

Những buổi sáng gần đây, trước khi đi làm, tôi ít gặp mẹ hơn trước. Bình thường thì sáng nào, mẹ cũng sẽ làm cho tôi một phần đồ ăn. Sau đó, mẹ sẽ ngồi xem thời sự; còn tôi, sau khi đã nạp hết năng lượng mẹ nấu thì sẽ cảm ơn mẹ bằng một nụ hôn và đi làm.

Nhưng một tuần trở lại đây, khi tôi dậy thì không thấy mẹ, ghé mắt vào phòng thì thấy mẹ vẫn còn đang ngủ. Không những vậy, những hôm mà tôi gặp được mẹ thì tôi thấy trên mắt mẹ có những quầng thâm rất rõ. Tôi có hỏi mẹ cảm thấy trong người thế nào thì mẹ chỉ nói:

“Không sao đâu! Con coi đi làm đi, đứng xà quần ở đây lại trễ làm nữa”.

Sau đó, tôi có suy nghĩ sẽ quan sát tình hình của mẹ ban đêm, nhưng do thói quen ngủ sớm đã tồn tại hơn 25 năm nay, tôi luôn ngủ quên và tan tành kế hoạch.

Thế nhưng vào một đêm, tôi buộc phải thức khuya do lịch đốc thúc việc của công ty quá gấp, phải giao trong sáng hôm sau. Trong đêm đó, tôi đã phải giật bắn người vài lần khi có một bóng đen cứ chốc chốc lại ngang qua phòng mình.

Càng ngày, bóng đen đó càng di chuyển nhiều hơn. Tuy trong lòng cũng có chút lo sợ, nhưng ở nhà hiện giờ cũng chỉ có tôi là thanh niên, nên tôi quyết định ra xem bóng đen bí ẩn đó là ai.

Bất ngờ thay, bóng đen ấy CHÍNH LÀ MẸ.

Mẹ đi vệ sinh nhiều hơn và liên tục

Mẹ tôi cứ chút chút lại đi vào nhà vệ sinh, còn không lại xuống bếp uống nước. Đêm hôm đó chắc cũng phải hơn chục lần. Giờ thì tôi đã biết vì sao mẹ hay ngủ dậy trễ và mắt có quầng thâm. Đêm nào cũng vậy thì ngủ nghê gì nữa.

Sáng hôm sau, tôi đi mua đồ ăn sáng cho mình và mẹ. Định bụng sau khi mẹ ăn xong thì sẽ hỏi kỹ việc đêm qua, chứ mới sáng sớm chưa ăn uống gì mà bắt mẹ hỏi đáp thì không nên.

Thế nhưng khi tôi về đến nhà, một cảnh tượng hãi hùng đập vào mắt: Mẹ tôi nằm sóng soài ngoài sân, ống nước tưới cây cứ thế chảy làm ướt cả bộ đồ mẹ đang mặc. Bọc đồ ăn trên tay tôi rơi tự do, tôi lập tức đỡ mẹ vào nhà và bấm vội số 115 gọi cấp cứu.

Tại bệnh viện, trong lúc bác sĩ đang cấp cứu cho mẹ, tôi ở ngoài mà lòng như lửa đốt với biết bao tình huống xấu có thể xảy ra:

“Có khi nào mẹ bị tai biến không? Hay có khi nào mẹ bị đột quỵ không? Dạo gần đây, những trường hợp đột quỵ bị báo chí viết rất nhiều”…

su-hoang-mang-cua-nam-thanh-nien
Sự hoang mang vì “bóng đen” đi lại trong nhà đã chuyển sang nỗi hoang mang mới: Người thân yêu nhất bị đột quỵ. Ảnh minh họa

Lo lắng khi mẹ phải nhập viện bất ngờ

Lúc cánh cửa phòng cấp cứu mở ra, tôi như được bốc lên từ một hố sâu vậy. Tôi tiến đến mém xíu là đâm vào bác sĩ. Tôi hỏi dồn dập:

“Mẹ em làm sao vậy bác sĩ?”.

“Cụ bà bị suy nhược cơ thể nặng, dẫn đến ngất xỉu. Cũng may gia đình đã đưa vào đây kịp thời nên không có gì đáng tiếc xảy ra. Nhưng tôi cần một vài thông tin từ người thân về sinh hoạt thường ngày của bà cụ, không biết ở nhà bà cụ có lao động nặng hay gì không?”.

“Dạ, không! Mẹ em chỉ làm những việc lặt vặt thôi ạ. Nhưng gần đây về đêm, mẹ em không ngủ được, cứ đi tiểu và uống nước liên tục. Em đang tính sáng nay sẽ nói chuyện với mẹ thì xảy ra sự việc này“.

“Cảm ơn gia đình, theo lời anh thì chúng tôi đã đoán được chút ít về bệnh tình của bà cụ, tuy nhiên, vẫn cần làm xét nghiệm khi bà đã tỉnh lại để có kết luận cuối cùng”.

Mẹ tôi gặp được “quý nhân”

Tôi thở phào: “Mẹ không sao rồi!”. Đúng lúc này thì có một cậu trai trẻ tiến đến gần tôi và lên tiếng:

“Dạ chào anh! Khi nãy đứng kế bên, em có nghe bác sĩ nói về tình trạng của bác gái. Mẹ em trước đây cũng bị giống như bác vậy, đó là triệu chứng của bệnh đái tháo đường“.

“Trời! Vậy hả em? Anh cũng nghe bệnh này nguy hiểm lắm!”.

“Dạ đúng rồi anh, nếu không phát hiện kịp thời thì sau này để lại nhiều biến chứng rất nguy hiểm, có thể dẫn đến đột quỵ ạ. Nhưng hiện tại sức khoẻ mẹ em đã ổn hơn rất nhiều, nhờ sử dụng đều đặn Khang Đường Tâm Hồng Phúc cũng được hơn 1 tháng rồi anh“.

“Nghe giống một loại thực phẩm chức năng nhỉ? Nhưng anh không biết gì về nó, nên cũng không dám cho mẹ dùng“.

“À, cái đó thì anh yên tâm! Em là sinh viên ngành dược nên em cũng đã tìm hiểu kỹ mới dám cho ba mẹ em dùng. Thuốc có chiết xuất từ cây Dây Thìa Canh và cây Giảo Cổ Lam – những loại thảo mộc giúp trung hoà đường huyết và phòng bệnh tim mạch hay lắm anh. Với lại khi anh mua cho bác gái sử dụng, những dược sĩ tại Tâm Hồng Phúc luôn tư vấn nhiệt tình, phù hợp với tình trạng của bác nữa“.

Đánh liều sử dụng Khang Đường Tâm Hồng Phúc và kết quả

“Có bệnh thì vái tứ phương” – tôi đánh liều nghe theo cậu sinh viên đó và bắt đầu mua Khang Đường Tâm Hồng Phúc cho mẹ sử dụng đến nay cũng đã được 3 tháng.

hai-me-con-tuoi-cuoi
Thật may, niềm vui đã trở lại với nam thanh niên có thói quen ngủ sớm này. Từ nay, anh và mẹ đều có thể ngủ sớm mỗi ngày. Ảnh minh họa

Kết quả, tôi rất vui vì bản thân đã tin đúng người, sức khoẻ của mẹ thuyên chuyển rất tốt, ăn ngủ đủ giấc hơn và nét tươi tỉnh cũng hiện rõ trở lại trên gương mặt mẹ.

Nếu hôm đó, tôi không gặp cậu sinh viên ấy, tôi đã không biết đến Khang Đường Tâm Hồng Phúc; và nếu không biết, thì có lẽ giờ đây mẹ tôi đã không được khoẻ mạnh thế này.

Bởi vậy, khi được trang Chuyện tiểu đường liên hệ và đề nghị viết lại câu chuyện, thì tôi lập tức ngồi gõ một mạch không dừng và gửi ngay, thay cho lời biết ơn của mình gửi tới những người làm ra sản phẩm này.

tam-hong-phuc

Dương Hiếu – chuyentieuduong.vn

Bài tương tự

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Tư vấn từ chuyên gia